Monday 14 July 2014

KHÔNG TỰ TIN THÌ LÀM ĐƯỢC TRÒ TRỐNG GÌ!


Cảm ơn nhiều, Paul Mơng!
Cảm ơn cha!
Sao hôm nay cậu bắt tay nhiệt tình vậy?
Bởi vì đây là lần đầu tiên, con không dám, con sợ, nhưng thấy vui quá nên con bạo miệng.
Để tớ kể cậu nghe chuyện ở tiệm hớt tóc.
-         Anh cũng chờ cắt tóc à?

-         Ngồi đi.
-         Được rồi. Anh chờ cắt tóc?

-         Ngồi đi. Như thế này là ngồi nè.
-         Không, tui muốn đứng ngoài cho mát. Anh cũng muốn cắt tóc à?
-         Không, không, tui làm việc cho ông chủ. Anh ta là ông chủ của tui.
-         À, ok.
-         Xong! Đến lượt anh.
-         Ok.
-         Anh muốn cắt như thế nào?
-         À, à, … để tui cho anh xem hình. Như thế này, nhưng ngắn hơn.
-         Xuống nữa?
-         Sao?
-         Anh muốn xuống nữa đúng không?
-         Đúng rồi, ngắn hơn trong hình.
-         Charles, lấy điện thoại anh quay phim đi.
-         Anh muốn quay phim? Trời ơi.
-         Thủ  tướng của anh tên gì?
…………
-         Anh cắt tốt lắm.
-         Cảm ơn anh.
-         Sắp xong rồi. Anh xem lại đi.
-         Đẹp lắm, cảm ơn nhiều.
-         Không có gì.
-         Xong chưa?
-         Để tui tút lại cho anh tý.
-         Xong.
-         Hết mấy?
-         5 cedis.
-         Cảm ơn nhiều.
-         Cho tui chụp tấm hình được không?
-         Được thôi, quay phim nãy giờ có nói tui tiếng nào đâu hehe.
-         Xong, cảm ơn anh. Hẹn gặp lại.
-         Gặp lại.

·        Ai cắt tóc cho cha vậy?
·        Ngoài kia.
·        Ở đâu?
·        Ngã tư thứ hai.
·        Trông cha giống Neymar của Brazil.
·        Hả????
·        Sao không nói, tớ cắt cho.
·        Cha biết cắt à?
·        Chứ sao.
·        Nhưng cha không có kéo.
·        Tớ có. Hồi nữa tớ sửa lại cho.
·        Thôi, thôi, để mai đi. Tối này Brazil đá trận cuối, con muốn làm Neymar một đêm.
……………..
-         Ngồi cho yên, tớ sẽ đuổi Neymar đi.
-         Vậy, khi Neymar biến mất, ai thế chân đây?
-         Cha Loan.
-         Con không nghĩ vậy, có lẽ sẽ là Arjen Robben hoặc một ai đó.
-         Kakaka!
……………………
·        Cha Phêrô, cha Hibur vừa cắt tóc cho cha?
·        Không. Ngài chỉ đuổi Neymar đi và tớ không biết bây giờ tớ là ai nữa.
·        Trơi ơi, cha ơi, bên này cần phải cắt them một tý, để cho giống bên này. Bên cao bên thấp kìa. Để con làm cho.
·        Ê, ê, tớ không có tiền để ra tiệm lần nữa đâu.
·        Thôi mà, năn nỉ đó, cho con cắt đi.
·        Ok.
·        Con cắt hơi chậm, thông cảm nhé cha.
·        Sơ sơ thôi, cậu là người thứ ba đó.
·        Chỗ này nữa.
·        Thôi, đủ rồi. Nó lên lại giờ ấy mà.
·        Cảm ơn cậu nhiều, Paul Meng.
·        Cảm ơn cha.
·        Sao hôm nay cậu bắt tay nhiệt tình thế?
·        Bởi vì đây là lần đầu tiên, con không dám, con sợ, nhưng thấy vui quá nên con bạo miệng. Con đánh liều xin cha cho con thử. Con xin lỗi vì đã không nói với cha trước rằng đây là lần đầu tiên con cắt tóc.
·        Này, tớ nói cho cậu biết nhé. Cậu đã liều mạng đúng không?
·        Dạ, dạ, con xin lỗi, xin cha tha lỗi cho con.
·        Hãy tiếp tục liều mạng. Cha Hibur nói cậu cắt đẹp hơn ngài, mặc dù ngài đã từng cắt nhiều lần. Có nghĩa là cậu có khả năng! Hãy tin vào chính mình. Không tự tin thì làm được trò trống gì. Cậu không tin cậu thì ai dám tin cậu, ai sẽ giao việc cho cậu? Bữa giờ tớ thấy cậu ‘cà thụt cà thè’, nói không dám nói, làm không giám làm nên không ai dám nhờ cậu cái gì. Vậy, “mạnh bạo lên, can đảm lên nào” (Tv 27,14).
·        Nhưng con sợ, lỡ sai sót gì thì phiền phức. Người ta sẽ đánh giá con. Ba con nói con hậu đậu, chẳng làm được gì. Làm gì không đúng ý ổng, ổng chửi con ngu. Mà cũng đúng, con chưa làm được gì nên thân.
·        Hãy trở về với quá khứ của cậu, nhìn thẳng vào những cơ hội cậu đã bỏ lỡ để làm một cái gì đó trong gia đình vì thiếu tự tin. Rồi nhìn vào cách ba con giải quyết vấn đề, tớ chắc cậu sẽ thấy, cậu cũng đã có thể làm được như thế hoặc tốt hơn.
·        Dạ, con sẽ thử.
·        Ok, gặp lại cậu. À, lần sau đừng mang theo “cái tôi không thể” nữa nhé.


No comments:

Post a Comment