Storm destroyed houses around Eastern Corridor
Nhớ trò chơi này ghê:
Bão thổi! Bão thổi!
Thoi đâu! Thổi đâu!
Thổi đây, thổi đây, thổi bay mái nhà!
Yesterday evening, a quick storm broke out in my village - Bunbon, and some villages around Eastern Corridor, distroyed some houses and unroofed others, causing
unsettlements to many families.
Three of five rooms in my landlord's house, including mine, got unroofed. His food stuff and my things were 'swimming' in water. My kind PP brought roofing sheets and nails for reroofing my landlord's house and some others' but at that very day, the capenter of the village got sick. By now the work has not been done yet. The other affected houses also have not been repaired because of this only capenter's ill state.
This situation reminds me of the cobbler story. He was the only cobbler of the village, repairing boots for everybody. However, he had no time to repaire his own boots which were getting torn and finally fell apart. While he worked eagerly on the boots of everybody else, his feet got blisters and he started to limp. After few years, the cobbler's feet were so injured that he could no longer work one anybody's boots. As a consequence, soon the entire town started to limp in pain. All because the cobbles never took time to repair his own boots.
So, no matter who you are, whatever you do, you are needed in this life. Every body is important person, not only those sitting in VIP or VVIP buses. Take good care of yourself otherwise you will suffer first and then others.
Tối qua mưa gió cùng lúc tung mái nhà, mọi thứ trong phòng no nước. Tôi dc dịp giặt đồ trong bể nc., tắm thả xăng mà k cần trả tiền kaka.
Thực tế mà nói bão ở đây k thể so sánh với bão ở quê tôi, nhưng toi nghiệp nhiều người k đủ khả năng tái thiết nơi ở kịp thời.
Có người chỉ dám xin một hộp đinh đóng tôn. Cam động vì sự khiêm tốn, Chúng tôi quyết định cho một mái tôn. Ông chồng k công giáo, xúc động ôm hộp đinh, nhìn mớ tôn k nói nên lời.
Riêng nhà chủ tôi, một người tin lành, tốc mái gần như hoàn toàn. anh than "vấn đề là lấy đâu ra vật liệu để. ..". Sáng nay chúng tôi mang đủ tôn và đinh, nhưng vẫn chưa thể bắt đầu vì tay thợ mộc của làng đang nằm bệnh viện. Thế là cứ phải nhìn trời mà cầu xin Chúa đợi vài ngày rồi hãng mưa ... và xin ngài giúp anh thợ mộc của làng sớm hồi phục.
Tình huống này giúp tôi nhớ tới câu chuyện người thợ đóng giày mê man kiếm tiền, k chịu sửa giày cho mình và đi chân k hoài nên dau chân k the đóng giày nữa. Thế là cả làng k có giày mang, rồi cuối cùng, cả làng đi cà nhắc.
Vậy mới hay mọi người cần đến nhau! Và ai cũng quan trọng, ai cũng cần chăm sóc bản thân, dù bạn là ai cuộc đời này cần bạn. Amen.
No comments:
Post a Comment