SUY NIỆM CÙNG ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ
1. Đức Thánh Cha nói đừng ngại ngùng cúi mình xuống trên những
ai đau khổ
Khi chúng ta đón nhận từ Chúa chúng ta tình yêu của một người
Cha, khi nhận từ Chúa chúng ta căn tính của một dân tộc và sau đó biến nó thành
một quy tắc đạo đức chúng ta đã từ chối ân sủng của tình yêu. Những người đạo đức
giả này là những người tốt.
Họ thi hành tất cả những điều họ nên làm. Xem ra họ tốt lắm.
Nhưng họ là những nhà đạo đức học không có lòng nhân lành vì họ đánh mất đi cảm
thức thuộc về một dân tộc! Nhưng hãy nhớ rằng Chúa ban ơn cứu rỗi cho chúng ta
qua việc thuộc về một dân tộc.
Những điều Chúa muốn nơi chúng ta chính là bác ái hay chay tịnh.
Chính tiên tri Isaiah đã từng nói đừng xấu hổ vì những việc bác ái quan tâm đến
đời sống anh chị em mình. Sự hoàn hảo của chúng ta, sự thánh thiện của chúng ta
được liên kết với dân tộc mà chúng ta đã được chọn để trở thành một chi thể.
Hành động thánh thiện lớn nhất của chúng ta liên quan đến
thân xác anh chị em chúng ta và thân xác Chúa Kitô.
Hành động thánh thiện ngày hôm nay, ở đây nơi bàn thờ này
không phải là một thứ chay tịnh đạo đức giả: nhưng nó có nghĩa là đừng xấu hổ
trước xác thịt Chúa Kitô đến với chúng ta nơi đây ngày hôm nay!
Đây là mầu nhiệm Mình và Máu Thánh Chúa Kitô.
Điều này có nghĩa là chia sẻ cơm bánh của chúng ta với những
người nghèo đói, chăm sóc người bệnh, người già, những người không thể hồi đáp
cho chúng ta bất cứ thứ gì:
nghĩa là không xấu hổ trước thân xác anh chị em mình!
Khi tôi bố thí,
tôi bỏ đồng tiền mà không dám chạm tay của người ăn xin, sao
vậy?
Và nếu tình cờ tôi chạm vào tay người ấy, tôi lập tức rút lại.
Khi tôi bố thí, tôi có nhìn vào mắt người anh chị em mình
không?
Khi tôi biết một người đau yếu, tôi có đi thăm người đó
không?
Tôi có chào người anh chị em ấy với tình cảm trìu mến
không?
Có một dấu chỉ có thể có thể giúp chúng ta, đó là câu hỏi:
Tôi có dám vuốt ve hay ôm lấy người bệnh, người già, trẻ em,
hay đã tôi đã đánh mất ý nghĩa của sự vuốt ve trìu mến?
Những kẻ đạo đức giả không thể vuốt ve. Họ đã quên làm sao để
làm điều đó ..... Đừng xấu hổ về thân xác của anh chị em chúng ta, đó là xương
thịt của chúng ta! Chúng ta sẽ được đánh giá bởi cách chúng ta đối xử với những
anh chị em này.
2. Phong cách Kitô Giáo
Chúng ta không thể nào nghĩ đến đời sống Kitô tách biệt khỏi
con đường này. Luôn luôn phải là hành trình này, hành trình Ngài đã chọn đầu
tiên:
hành trình của khiêm nhu, hành trình của bị hạ nhục, phủ nhận
chính mình, và sau đó phục sinh.
Không có Thánh Giá, phong cách Kitô không còn là Kitô, và nếu
Thập Giá là Thập Giá mà không có Chúa Giêsu, nó không phải là Kitô nữa.
Phong cách Kitô đón lấy Thánh Giá với Chúa Giêsu và tiến về
phía trước – với Thánh Giá, và với Chúa Giêsu.
Và phong cách này sẽ cứu chúng ta, sẽ đem lại cho chúng ta
niềm vui và làm cho chúng ta sinh hoa kết quả, bởi vì con đường phủ nhận mình
có thể đem đến cho chúng ta sự sống, nó trái ngược với con đường của ích kỷ, của
gắn bó với tất cả những thứ chỉ tốt cho bản thân chúng ta mà thôi ...
Con đường này mở ra cho tha nhân, vì con đường Chúa Giêsu đã
chọn - con đường của hy sinh - là con đường mang lại sự sống.
Và niềm vui của chúng ta, và hoa trái của chúng ta là đi với
Chúa Giêsu. Những niềm vui khác không sinh hoa trái,
như Chúa Giêsu đã từng nói, họ chỉ nghĩ đến chuyện được cả
thế giới, nhưng cuối cùng đánh mất và hủy hoại cuộc đời mình.
Vào đầu Mùa Chay này, chúng ta hãy xin Chúa dạy chúng ta một
chút phong cách này của sự phục vụ Kitô giáo, của niềm vui, của hy sinh, và
sinh hoa kết trái với Ngài, như ý Chúa muốn.
No comments:
Post a Comment