CUỘC HỘI THOẠI ĐẦU TIÊN VỚI NGƯỜI BẢN XỨ
“Hãy ước mơ lên đến tận trời xanh, nếu không lên đến tận trời
xanh, bạn cũng đang ở giữa những vì tinh tú” (Quách Tuấn Khanh).
Phê-rô Loan: (Đang đi bộ dọc bờ biển): Cha Phanxico, con muốn
ở đây xem đá banh.
Cha Phanxico: Được. Tôi sẽ đi bộ một mình và khi quay lại sẽ
gọi cha.
Phê-rô Loan: Chào con buổi chiều.
Daneyl (Đang xem đá bóng): Chào.
Phê-rô Loan: Con biết chơi đá banh không?
Daneyl: Có.
Phê-rô Loan: Chơi giỏi không?
Daneyl: Có.
Phê-rô Loan: Cha tên là Phê-rô, còn con?
Daneyl: Daneyl.
Phê-rô Loan: Daniel.
Daneyl: Không, Daneyl.
Phê-rô Loan: Con đánh vần đi.
Daneyl: D-A-N-E-Y-L.
Phê-rô Loan: Ừ. Nhà con ở đâu?
Daneyl: Ở đằng kia
Phê-rô Loan: Nhà có mấy người?
Daneyl: Con không biết, con … không đếm được.
Phê-rô Loan: Con có mấy anh chị em?
Daneyl: 4
Phê-rô Loan: Vậy, 4 anh chị em, rồi con, mẹ con, ba con, tất
cả là 7 người. Ai nữa?
Daneyl: Cô, …
Phê-rô Loan: Oh!!! Con học lớp mấy?
Daneyl: 3
Phê-rô Loan: Ước mơ của con là gì?
Daneyl: Sao?
Phê-rô Loan: Lớn lên con muốn làm gì? Bác sĩ, thầy giáo, hay
…?
Daneyl: Giám đốc ngân hang.
Phê-rô Loan: Con muốn kiếm thật nhiều tiền?
Daneyl: Vâng.
Phê-rô Loan: Để làm gì?
Cha Phanxico: Cha Phê-rô!
Phê-rô Loan: Dạ. Chào Daneyl nhé (bắt tay).
Daneyl: Chào cha.
Phê-rô Loan: Chúc con may mắn.
No comments:
Post a Comment