Saturday 5 March 2016

Đời ... Tu ...

Em!
Em có ưu điểm nhớ lâu, không biết có thù dai hay không. Cảm ơn em đã mời anh dự lễ khấn. Không cần cáo em cũng biết anh không thể ...
Nhà tập và khấn lần đầu thường là thời gian đẹp và khó quên, hãy tận hưởng những ngày và giây phút còn lại rồi ... lấy sức chạy tiếp. Đua chừng nào không còn ai nhòm ngó đến mình cũng như những cái ghế dù rất nhỏ mà mình có thể đặt mông lên nữa rồi ... thở hắt một cái và ngủm. Đời bạc bẽo lắm, bạc như tiền, người ta 'xài' nhau cho đến khi nhàu nát rồi bỏ.
Nhưng Chúa thì chẳng bạc với ai bao giờ, Ngài chẳng nỡ bẻ gãy cây lau bị dập. Đời càng bạc, Chúa càng thương. Phận người càng nát, Chúa càng nâng niu. Hãy có Chúa để cái bạc bẽo kia không còn là cái đáng ghét mà là điều đáng thương, đáng cứu vớt. Hãy có Chúa để thấy mình cũng đáng thương, cũng cần được giải thoát. Hãy có Chúa để thấy trong cái đáng thương trộn lẫn cái dễ thương, trong cái cần giải thoát mang mác cái được cứu thoát.
Anh

No comments:

Post a Comment