Tuesday 25 December 2012

Hoan ho ba Ba

Sau lễ sáng Giánh Sinh, bà Ba vội vã qua khu phố III, một khu phố nghèo cách nhà bà một con hẽm. Bà vào nhà ông Sáu Nghiệp để thăm hỏi bà Tư Ve Chai. Bà Tư là dân miền Tây, lên Sài Gòn từ những năm 80.

Wednesday 19 December 2012

“Lạy Đức Chúa Trời Ban Ngôi,

Tôi lấy được vợ, tôi thôi nhà thờ”.
Chào gia đình Nazareth,
Tôi và chồng tôi cưới nhau được gần 1 năm, hiện chúng tôi chưa có con và sống rất hạnh phúc. Chồng tôi là một người ngoại đạo, trước khi cưới đã rửa tội và chúng tôi đã làm lễ cưới. Trước khi cưới anh ấy hứa sau này sẽ đi lễ với tôi mỗi chủ nhật và các lễ trọng. Cưới xong anh vẫn thường xuyên đi lễ cùng tôi nhưng anh không tin Chúa, không tin đạo, nên đi lễ chỉ là vì tôi. Tôi yêu cầu anh ấy đọc kinh cầu nguyện cùng tôi, làm dấu trước khi ăn cơm, và xưng tội... nhưng anh ấy không làm theo và nói mình theo đạo nào cũng chỉ cần mình sống tốt là được.

Tuesday 18 December 2012

Giáng Sinh ngọt ngào - Khổng Tú Quỳnh




Hôhôhô . Christmas is coming !
Let's us sing this song together !
Yôh !
Hãy lại đây và hãy cùg nhau mình đón chờ
Ta cùg đón Noel !

Monday 10 December 2012

CHƯƠNG TRÌNH VUI NOEL CÙNG Mái Ấm Hoa Mẫu Đơn

“Tôi muốn làm một viên muối bể.
Làm mặn lòng những kẻ vô tư”.
 
Ngày 23/12, 7h30, có mặt tại ngã tư Cộng Hòa và Hoàng Hoa Thám (gần nhà chị Hường). Liên hệ: 0983555089 (T. Loan) hoặc A. Văn 0972518719 C. Liểu: 01684403946 or C. Hường: 01666674170.
BTC đã chuẩn bị quà, mong mọi người góp sức rinh quà đi. (Chương trình mở rộng cho cả bạn bè ngoài nhóm).
Đc: 25/30 Đoàn Giỏi, Phường Sơn Kỳ, Quận Tân Phú, TP.HCM.

Xin trích lời giới thiệu của chính Mái Ấm

ĐÔI LỜI GIỚI THIỆU Về Hành Trình Của Mái ấm
Có câu chuyện ngỡ là cổ tích, nhưng câu chuyện ấy đã và đang xảy ra giữa một thành phố hiện đại, ồn ào. Đó là câu chuyện về “người lượm rác “

Monday 3 December 2012

Tin và ...


Cựu Ước là một cuốn sách của lời hứa. Dân Ít-ra-el là dân của chờ đợi và ngóng trông. Lịch sử dân Chúa là một mùa vọng dài đằng đẳng. Tất cả những sự mong chờ, ngóng đợi cũng như lời hứa đều có một điểm chung: đó là không chắc chắn, còn nằm sự mờ tối, chưa rõ ràng, chưa thể thấy bằng mắt, bắt bằng tay. Có một câu đố vui: “Cái gì luôn ở trước chúng ta mà chúng ta không bao giờ thấy?”. Đó là tương lai. Tổ Phụ của những kẻ tin ra đi mang theo lời hứa của Đức Chúa mà không biết mình đi đâu, không biết tương lai của mình như thế nào, chẳng biết nơi đó có tốt hơn nơi chôn nhau cắt rốn của mình không? Nhưng ông đã ra đi với gói hành trang là niềm hy vọng vào lời hứa của Đức Chúa. Dân Ít-ra-el bỏ miền Ai-cập ra đi, đi theo một vị lãnh đạo có một cuốn lý lịch không mấy sáng sủa: ông có cái tên trùng với một vị anh hùng trong truyền thuyết của chế độ cờ sờ ở đất nước chúng ta: Lượm! Thế nhưng chưa thành anh hùng thì đã là một tay sát nhân và phải trốn chui trốn nhủi khắp nơi. Ngoài ra, cái quan trọng của một nhà lãnh đạo là khiếu ăn nói, nhưng ông cũng khuyết luôn phần này: ông bị tật nói lắp.