Monday 28 October 2013

LỊCH SỬ ĐỨC MẸ DÒNG SÔNG MÊ KÔNG



“Hương lành đồn xa”
Nhiều người truyền tai nhau: “Có một bà được vớt từ dòng sông Me-Kong lên rất linh thiêng, bất cứ ai đến xin ơn gì, bà ấy cũng ban cho”. Bà ấy là ai? Tại sao được vớt từ dòng sông Mê Kông lên? Những dòng chữ dưới đây có thể giúp giải đáp một vài thắc mắc về người nữ kỳ lạ này.


Một ngày kia có ghe đánh cá của dân tộc người Chàm đánh chà rà cách xa bến đò Arey Khsath khoảng 250m đã mắc vào một miếng sắt ở đáy sông.
Anh lặn xuống tháo gỡ chà rà, lấy dây buộc miếng sắt để kéo lên ghe nhưng không thể được. Anh liền đi báo cho anh em Việt Nam nuôi cá bè gần đấy. Anh nói: Người nào cho anh 30.000 ria anh sẽ trao khúc sông có miếng sắt ấy cho mà lặn lấy sắt”.

Ngày 15/4/2008, tổ Việt Nam gồm 08 người đạo Phật gồm: anh Phiệt, anh Liền, anh Độ, anh Thu, anh Gấm, anh Phệt, anh Đề; đồng ý nộp 30.000 ria cho người Chàm để sẽ được lặn lấy khối sắt kiếm tiền nuôi gia đình.

Ngày đầu tiên lặn xuống, họ chỉ tìm được một miếng sắt nhỏ có chiều dài khoảng 2,5m.

Ngày hôm sau là thứ tư, ngày 16/4/2008, họ tiếp tục bàn luận và góp ý kiến với nhau, rồi lấy máy bơm bắn nước xuống đáy sông khoảng 1,5 – 2m. Lúc đó họ phát hiện được một khối sắt lớn bèn lấy dây cột trục kéo lên ghe. Khi họ nhìn thấy cục sắt thì phát hiện ra là tượng một người nữ nên đem về để trên bè cá của mình.

Lúc ấy có người hàng xóm của 8 thợ lặn tên là Lý, anh đã nhận ra bức tượng đó là của người Công giáo, anh liền báo cho anh Khui Chanh Đa họ đạo Arey Khsath, anh Khui Chanh Đa đến thấy tượng Đức Mẹ liền nói với những người thợ lặn: “Đây là tượng Đức Mẹ Maria, các anh đừng đạp bể, đừng cưa, để cho ban hành giáo Arey Khsath đến thỏa thuận rồi chuộc tượng Đức Mẹ lại. Hai bên thỏa thuận xong, 5 giờ chiều ngày 16 tháng 4 năm 2008 tượng Đức Mẹ được rước về đặt dưới cuối nhà thờ của họ đạo Arey Khsath (Bãi Cải)

Đêm 16/4/2008, anh Thiệt là một trong các thợ lặn thấy tượng Đức Mẹ hiện ra bay 3 đến 4 vòng trên bè cá của anh. Trong suốt đêm hôm đó, anh không thể ngủ vì sợ hãi, sợ có nạn gì xảy ra đối với mình và gia đình. Sáng thức dậy anh kể cho mọi người biết chuyện đã xảy ra đêm qua. Khoảng 7 giờ sáng ngày 17 tháng 4 năm 2008, 8 người thợ lặn đến trước cửa nhà thờ quỳ trước tượng Đức Mẹ Maria vừa bái lạy vừa van xin cho được bình an, xin Mẹ đừng chấp nhất đến sự thiếu tôn kính, những xúc phạm vì thiếu hiểu biết của họ.

Để đền ơn cho các chú thợ lặn, ban Hành giáo đi quyên góp các gia đình Công giáo trong họ đạo được số tiền là 2.000.000 ria (hai triệu ria), trao cho 8 người thợ lặn nhưng họ không nhận. Ban Hành giáo đã làm một bữa tiệc đãi nhóm thợ lặn, mua gạo, mua mì gói cho họ mỗi lần một ít cho đến khi hết số tiền ấy.

Nhờ tấm lòng hảo tâm đóng góp của các ân nhân và khách hành hương xa gần, linh địa núi Đức Mẹ sớm được hòan thành. Hiện nay tượng Đức Mẹ cao 1,50m, nặng 130kg được đặt trên núi cao 1,80m bên cạnh ngôi thánh đường.

Hàng ngày có nhiều khách hành hương xa gần Công giáo cũng như tôn giáo khác đến cầu nguyện van xin. Nhiều ơn lành hồn xác mà Mẹ Maria ban xuống cho họ, đặc biệt là ơn lành bệnh, ơn may mắn trong việc làm ăn, ơn hòa thuận an vui trong gia đình, bình an trong cuộc sống và nhiều ơn lành khác nữa…

Khi đến Arey Khsath hành hương Đức Mẹ dòng sông Mê Kông, khách hành hương không khỏi thắc mắc và đặt ra nhiều câu hỏi: Tượng Đức Mẹ được vớt tự địa điểm nào trên dòng sông Mê Kong? Mẹ đã âm thầm lặng mình trong dòng nước mùa đục mùa trong, cùng đồng hành với con cái Mẹ bao nhiêu năm?

Khách hành hương cũng không ngớt thắc mắc tượng Đức Mẹ làm bằng chất liệu gì? Được làm vào thời điểm nào? Tại sao tượng Đức Mẹ lại ở dưới dòng sông?... Và còn rất nhiều câu hỏi khác cũng được đưa ra nhưng tất cả đều chưa có câu trả lời chính xác.

Chỉ biết rằng Mẹ Maria rất yêu thương các con của Mẹ, Mẹ muốn ở bên cạnh để nâng đỡ, an ủi và ban phúc lành cho từng người tha thiết nài van. Đôi tay Mẹ luôn chắp lại giống như cách thức của người Campuchia khi cầu khấn van nài. Ánh mắt Mẹ luôn ngước nhìn lên trời trong tư thế cầu thay nguyện giúp cho đoàn con cái. Mẹ không bao giờ từ chối những ai có lòng đến cầu khẩn Mẹ.

Lạy Nữ vương dòng sông Mê Kông! Xin cầu cho chúng con khi nay và trong giờ lâm tử. Amen.

 

Vài nét sơ lược về việc vớt Đức Mẹ
tại Arey-Ksath (Bãi Cải) Phnom Penh
Ngày 19/11/2012


Thông tin từ bạn bè tại Phnom Penh

                              (Lễ ngồi theo văn hóa Cămpuchia)

Ông Phan Văn Hú sinh năm 21953, sinh sống tại xóm Arey-Ksath, xã Arey-Ksath, huyện L-vi-em, tỉnh Condal.Ông là người đạo Phật, trước đây ông làm nghề thợ lặn, nhưng hiện nay ông đã nghỉ làm nghề được 6 năm.

Bỗng đêm 18 tháng 11 năm 2012, ông chiêm bao thấy một tượng bằng đồng giang tay, hình thù một người thanh niên to lớn, ông nghe tiếng phát ra từ tượng đó: “Hãy vớt tôi lên, Tôi đang nằm dưới đáy sông Mekong, Tôi gần nơi mà các người đã vớt Đức Mẹ lần trước”. Ông vội vàng đi vớt lên nhưng nặng quá ông phải thuê máy cẩu hết 300 dollars Mỹ mà vẫn không vớt lên được; nhưng đó chỉ là giấc chiêm bao.

Sáng sớm tinh mơ, ông ngồi quán café của người Công giáo, ông nói: Hôm nay tôi sẽ đi lặn vớt Chúa Giêsu lên, vì đêm qua tôi mơ thấy Chúa, mọi người nghe ông nói nhưng chưa đủ lòng tin.Ông gọi 2 người con trai của ông là Phan văn Ì và Phan văn Mận cùng đi với ông. Ông chủ động chỉ chỗ cho hai con xuống lặn, chỉ một lát sau anh Mận đã chạm vào tượng.Ba cha con dùng máy bắn bùn ra khỏi tượng rồi lấy dây cột và dùng cầu lắc cẩu tượng lên. Khi đưa tượng lên gần mặt nước, ông gọi điện cho anh Nguyễn Hoàng Anh là người hàng xóm và cũng là cựu Ban hành giáo giáo họ Arey-Ksath đến giúp ba cha con ông đưa tượng lên ghe.

Vào lúc 12g38 phút trưa ngày 19/12/2012, tượng Đức Mẹ bồng Chúa Con cao 2m30 đã được đưa về bờ sông Arey-Ksath cách tốt đẹp.Tất cả mọi người trong xóm đổ xô đến ngắm nhìn sự kiện lạ này. Khoảng 50 thanh niên tiếp sức đưa Đức Mẹ lên bờ, đưa về nhà thờ Arey-Ksath (Bãi Cải) để tôn kính, lúc đó là 13 giờ chiều ngày 19/11/2012.Tất cả tín hữu trong họ đạo Bãi Cải cảm thấy rất mừng vui và hãnh diện đến nỗi chảy nước mắt. đây là lần thứ hai giáo dân Bãi Cải được đón tượng Đức Mẹ từ đáy dòng sông Mekong.

Ông Phan văn Hú (người chiêm bao) nói: Khi vớt được Đức Mẹ lên ghe, tôi có cảm giác không phải là tượng, nhưng là một thân thể của người đang sống như chúng ta, tôi vừa mừng vừa run, và tôi thầm thì cầu xin Mẹ ban cho vợ tôi được khỏi bệnh vì vợ tôi mắc rất nhiều bệnh, đã từng đi chữa tại bệnh viện Việt Nam nhiều lần. Tôi xin dâng tượng Đức Mẹ cho nhà thờ Bãi Cải, không tính toán hơn thiệt.

 

2 comments: